Di Hòa Viên - điểm tham quan được đề xuất hàng đầu ở Bắc Kinh
Mục lục nội dung
Tổng quan về Di Hòa Viên
Di Hòa Viên là một khu vườn hoàng gia nổi tiếng thế giới, nằm ở ngoại ô phía tây bắc Bắc Kinh, cách thủ đô khoảng 15km, trước đây được gọi là "Vườn Qingyi". Nó được xây dựng lại vào năm 1888 và đổi tên thành "Di Hòa Viên", trị giá 30 triệu lượng bạc và tồn tại được 10 năm. Di Hòa Viên có quy mô lớn, diện tích 293 ha, chủ yếu bao gồm Vạn Thọ Sơn và hồ Côn Minh. Có hơn 3.000 công trình cung điện và vườn dưới nhiều hình thức khác nhau.
Toàn bộ công viên được chia thành ba khu vực: khu vực hoạt động chính trị tập trung vào Nhân Thọ Điện, khu vực sinh hoạt và dân cư tập trung vào Lạc Thọ Đường, Ngọc Liên Đường và Nghi Vân Quán, và khu du lịch danh lam thắng cảnh bao gồm Vạn Thọ Sơn và Hồ Côn Minh. Toàn bộ danh lam thắng cảnh có quy mô lớn và là một kiệt tác tích hợp nghệ thuật kiến trúc vườn Trung Quốc.
Tham quan Di Hòa Viên khi đến Bắc Kinh
Vào ngày 4 tháng 3 năm 1961, Di Hòa Viên được công bố là một trong những đơn vị bảo vệ di tích văn hóa trọng điểm quốc gia đầu tiên, cùng với Khu nghỉ dưỡng mùa hè Thừa Đức, Vườn Humble Administrator và Liuyuan, cũng được công bố cùng thời điểm. Được mệnh danh là bốn khu vườn nổi tiếng của Trung Quốc, tháng 11 năm 1998 nó được đưa vào danh sách "Danh sách Di sản Thế giới". Ngày 8/5/2007, Di Hòa Viên chính thức được Tổng cục Du lịch phê duyệt là điểm du lịch cấp quốc gia 5A. Năm 2009, Di Hòa Viên được Hiệp hội Kỷ lục Thế giới Trung Quốc chọn là khu vườn hoàng gia lớn nhất hiện có ở Trung Quốc.
Thời gian tốt nhất để ghé thăm Di Hòa Viên
Tham quan Di Hòa Viên đòi hỏi phải dành nhiều thời gian ở ngoài trời, vì vậy trải nghiệm của bạn sẽ thay đổi tùy theo thời tiết và mùa. Hầu hết du khách thích đến vào mùa xuân, nhưng mỗi mùa lại mang đến một trải nghiệm riêng.
Mùa xuân (tháng 4 đến tháng 5): mùa du lịch cao điểm. Mong đợi thời tiết dễ chịu. Bạn sẽ thấy hoa nở khắp công viên nhưng cũng có rất đông người nên hãy cố gắng đến thăm vào buổi sáng để tránh giờ cao điểm.
Mùa hè (tháng 7-tháng 8): Trời có thể nóng, nhiệt độ trung bình vào tháng 7 là 88 độ F (31 độ C). Ở một số khu vực của hồ Côn Minh, bạn sẽ thấy hoa sen nở rộ. Hãy đến vào buổi sáng, thời tiết mát mẻ hơn và có ít người hơn.
Mùa thu (tháng 9-10): Thời tiết dễ chịu nhưng không có hoa.
Mùa đông (tháng 7-tháng 4): Có rất ít khách du lịch vào mùa thấp điểm. Nhiệt độ dự kiến sẽ trung bình là 36 độ F (36 độ C) và lạnh buốt vào tháng Hai. Di Hòa Viên tuyệt đẹp trong và sau cơn bão tuyết. Hồ Côn Minh biến thành sân trượt băng vào tháng 1, vì vậy hãy cân nhắc việc trượt băng nếu bạn đi.
Các điểm tham quan nổi bật ở Di Hòa Viên
Vạn Thọ Sơn
Vạn Thọ Sơn thuộc mạch còn lại của núi Yanshan và cao 58,59 mét. Quần thể kiến trúc được xây dựng dựa vào núi, trên ngọn đồi phía trước của núi Vạn Thọ, lấy Hương Phật ba tầng và bốn mái hiên ở tám mặt làm trung tâm, tạo thành một quần thể kiến trúc chính khổng lồ. Có những tòa nhà Phật giáo Tây Tạng tráng lệ và những ngôi chùa bằng kính nhiều màu đứng giữa những hàng cây xanh ở phía sau ngọn núi.
Các tòa nhà ở phần còn lại của ngọn núi phía trước có quy mô nhỏ hơn, được bố trí một cách tự nhiên và thưa thớt trên các chân đồi, sườn dốc và rặng núi, ẩn mình trong những hàng thông, bách xanh tươi, tạo nên nét trang nghiêm và trang nhã cho quần thể công trình trung tâm. Leo lên Vạn Thọ Sơn, đứng trước Hương Phật và nhìn xuống, có thể nhìn thấy hầu hết khung cảnh của Di Hòa Viên. Những hàng cây tươi tốt làm nổi bật những mái ngói tráng men màu vàng, màu xanh lá cây và những bức tường cung điện màu đỏ son. Ngay phía trước, hồ Côn Minh tĩnh lặng như một tấm gương và xanh như ngọc thạch anh.
Đông Cung Môn
Khu vực Đông Cung Môn nằm ở cuối phía đông của Di Hòa Viên. Khu vực này vốn là nơi các hoàng đế nhà Thanh tham gia các hoạt động chính trị và sinh hoạt đời thường, bao gồm Nhân Thọ Điện, nơi họ gặp gỡ các quan đại thần, các phòng triều đình phía bắc và phía nam, phòng ngủ, sân khấu lớn, sân trong, v.v.
Đông Cung Môn hiện nay là lối vào chính của Di Hòa Viên, từ phía Tây quay mặt về phía Đông, tất cả các rầm và mái hiên đều được sơn hoa văn lộng lẫy. Sáu cánh cửa son được dát những chiếc đinh cửa màu vàng gọn gàng, dưới mái hiên ở giữa treo một tấm bảng vàng lớn có chữ Cửu Long, trên đó có viết ba chữ "Di Hòa Viên" do Hoàng đế Quang Tự đích thân khắc. Đá Vân Long trên Trụ hoàng gia trước cửa có chạm khắc hai con rồng đang chơi cườm, được chạm khắc vào thời Càn Long và được chuyển từ đống đổ nát của Di Hòa Viên cũ (Cung điện Anyou), là biểu tượng của thời kỳ Càn Long.
Nhân Thọ Điện
Sảnh Nhân Thọ Điện nằm bên trong Cổng phía Đông của Di Hòa Viên. Đây là chính điện nơi Từ Hy Thái hậu và Hoàng đế Quang Tự ngồi trong triều đình, lắng nghe các công việc của chính phủ và gặp gỡ các vị khách nước ngoài. Ban đầu được đặt tên là Qinzheng Hall, nó được xây dựng lại dưới thời trị vì của Hoàng đế Quang Tự và đổi tên thành Nhân Thọ Điện. Hướng về phía đông, rộng bảy phòng, hai bên có điện phụ bắc nam, cổng Nhậm thủ phía trước, ngoài cửa bắc nam Cửu thanh, các con rồng bằng đồng, phượng bằng đồng, kiềng ba chân bằng đồng,… đều được chạm khắc tinh xảo.
Hồ Côn Minh
Hồ Côn Minh là hồ chính của Di Hòa Viên, chiếm 3/4 diện tích toàn bộ khu vườn, khoảng 220 ha. Ở khu vực Qianhu ở phía nam, có sóng xanh và sương mù gợn sóng, có sóng nhấp nhô ở phía tây và cụm đình ở phía bắc; có bờ kè phía tây trong hồ với những hàng đào và liễu. Cầu Thập Thất Khổng nằm vắt ngang hồ, đồng thời trên ba hòn đảo trong hồ cũng có nhiều hình thức kiến trúc cổ điển.
Hồ Côn Minh - điểm tham quan yên bình ở Di Hòa Viên
Hồ Côn Minh là hồ lớn nhất trong các vườn thượng uyển thời nhà Thanh, trong hồ có bờ kè dài, bờ kè phía Tây, uốn khúc từ tây bắc xuống nam. Đê Tây và các nhánh của nó chia hồ thành ba vùng nước có kích thước khác nhau, mỗi vùng có một hòn đảo ở giữa hồ. Ba hòn đảo này tạo thành hình kiềng ba chân trên hồ, tượng trưng cho ba ngọn núi linh thiêng của biển Hoa Đông trong truyền thuyết cổ xưa của Trung Quốc - Bồng Lai, Phòng Chương và Anh Châu.
Các công trình kiến trúc trong khu vực hồ chủ yếu tập trung ở 3 hòn đảo. Bờ hồ được rợp bóng cây xanh, che khuất mặt nước lấp lánh, hiện lên vẻ đẹp tự nhiên của núi non gần hồ và xa xa đầy phong cách Giang Nam.
Lạc Thọ Đường
Lạc Thọ Đường là tòa nhà chính trong khu sinh hoạt của Di Hòa Viên, ban đầu được xây dựng vào năm Càn Long thứ 15 (1750 sau Công nguyên), bị phá hủy vào năm Xianfeng thứ 10 (1860 sau Công nguyên), và được xây dựng vào năm Năm Quang Tự thứ 13 (1887 sau CN).
Lạc Thọ Đường hướng ra hồ Côn Minh, sau lưng có núi Trường Sinh, phía đông giáp với đường đi dạo ở phía tây, là nơi tốt nhất để sống và vui chơi trong công viên. Lạc Thọ Đường được trang bị ngai vàng, bàn hoàng gia, quạt cọ và bình phong bằng kính. Bên cạnh chỗ ngồi là hai đĩa hoa rồng lớn màu xanh để đựng trái cây và hương thơm, và bốn bếp đồng chín đào lớn để đốt gỗ đàn hương. Dãy phía tây là phòng ngủ, dãy phía đông là phòng thay đồ. Chiếc tủ quần áo lớn bằng gỗ cẩm lai trong phòng là di vật từ thời Càn Long.
Các loại hoa được trồng trong sân bao gồm mộc lan, táo, mẫu đơn, v.v. Trong sân trồng đầy các loài hoa nổi tiếng, mang ý nghĩa “sự giàu có trong ngọc đường”.
Mái hiên phía sau và hai sảnh bên được ngăn cách với thế giới bên ngoài bằng tường gạch, là di tích lịch sử quan trọng của Di Hòa Viên.
Đại Kịch Viện
Nhà hát lớn là nơi được thiết kế đặc biệt để Từ Hy xem kịch. Nhà hát lớn nằm trong Đức Hòa Viên, cùng với Qingyin Pavilion ở Khu nghỉ dưỡng mùa hè Thừa Đức và Changyin Pavilion ở Tử Cấm Thành, nó được gọi chung là ba rạp hát lớn thời nhà Thanh. Đại Kịch Viện được xây dựng nhân dịp sinh nhật lần thứ 60 của Từ Hi và được thiết kế đặc biệt để Từ Hy xem kịch.
Với độ cao 21 mét, nó chỉ đứng sau Chùa Hương Phật giáo cao nhất trong Di Hòa Viên. Tòa nhà rạp có ba tầng, khu trang điểm hậu trường có hai tầng. Có bảy “sân” trên mái và “giếng đất” trên sàn. Có giếng và năm hồ hình vuông ở cuối sân khấu.
Cầu Thập Thất Khổng
Cầu Thập Thất Khổng nằm trên hồ Côn Minh, bắc qua đường đắp cao phía Đông và đảo Nanhu, dùng để nối đảo đường đắp cao và là cây cầu đá lớn nhất trong vườn. Cây cầu đá rộng 8m, dài 150m, gồm 17 lỗ cầu. Có hơn 500 con sư tử đá với kích thước và hình dạng khác nhau được chạm khắc trên lan can hai bên cầu đá. Tongniu nằm ở bờ đông của hồ Côn Minh, ở phía bắc đầu cầu phía đông của Cầu Mười Bảy lỗ. Nó được đúc bằng đồng vào năm 1755 và được gọi là "Con bò vàng". Con bò đồng được thiết kế để ngăn chặn lũ lụt.
Ghé thăm Cầu Thập Thất Khổng ở Di Hòa Viên
Văn Xương Viện
Văn Xương Viện nằm ở cuối phía bắc của bờ kè phía đông Hồ Côn Minh trong Di Hòa Viên. Ban đầu nó là cổng thành và là một trong những cổng của vườn. Tháp được xây dựng vào năm Càn Long thứ 15 thời nhà Thanh (1750), tòa tháp hiện tại được xây dựng lại vào thời Quảng Tự (1875-1908). Bốn góc hành lang trên đỉnh thành có quy hoạch hình “xương cá”, ở giữa có đình ba tầng. Tầng giữa thờ tượng đồng Văn Xương Đế và tượng tiên nam, bên cạnh có con la bằng đồng rất đặc sắc.
Phố Tô Châu
Phố Tô Châu còn được gọi là "Phố kinh doanh". Phố Tô Châu là phố mua sắm được xây dựng hai bên hồ Hầu để mô phỏng Tô Châu, một thị trấn nước ở phía nam sông Dương Tử. Trong thời kỳ Vườn Qingyi, trên bờ có nhiều cửa hàng khác nhau, chẳng hạn như cửa hàng đồ cổ bằng ngọc bích, cửa hàng tơ lụa và sa tanh, cửa hàng đồ ăn nhẹ, quán trà, cửa hàng trang sức vàng bạc, v.v. Những người bán hàng trong các cửa hàng đều ăn mặc như thái giám và cung nữ. Hoàng đế bắt đầu "kinh doanh" khi đi du lịch. Hàng chục cửa hàng bên bờ Hồ Hầu đã bị thế lực nước ngoài đốt cháy vào năm 1860. Cảnh quan hiện tại được cải tạo vào năm 1986.
Đồng Đình
Đây là một trong những công trình đúc đồng lớn nhất và tinh xảo nhất còn tồn tại ở Trung Quốc. Được xây dựng trong Wufang Pavilion ở phía tây của Foxiang Pavilion, một bệ đá cẩm thạch trắng cao 4 mét được xây dựng từ thời Càn Long, cao 7,5 mét và nặng 207 tấn. Có những chiếc quạt hình thoi ở mọi phía. Tuy được làm bằng đồng nhưng lại được làm hoàn toàn theo kết cấu khung gỗ. Các mặt phía đông, nam và tây có cửa, phía bắc có bốn cửa lưới và tám cửa sổ lưới. Quạt lưới cửa và cửa sổ đều có lõi lưới hình thoi, phần trên của khung rèm cũng có lõi lưới, tất cả các lõi lưới đều có hai lớp bên trong và bên ngoài.